HỘI ĐÀO HOA ĐỘC THÂN GIA LAI
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
HỘI ĐÀO HOA ĐỘC THÂN GIA LAI

CHIA SẼ CẢM XÚC CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐÀO HOA ĐỘC THÂN GIA LAI
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Forum sẽ hoạt động vào thời gian sắp tới

 

 Tình yêu đích thực

Go down 
Tác giảThông điệp
bemai2011
Thành Viên!
Thành Viên!



Tổng số bài gửi : 87
Join date : 11/03/2011

Tình yêu đích thực Empty
Bài gửiTiêu đề: Tình yêu đích thực   Tình yêu đích thực EmptyWed Oct 19, 2011 4:44 pm

Chapter 01 – Năm học cuối cấp (The last year)

Reng reng reng…, tiếng chuông đồng hồ báo thức réo lên inh ỏi từng hồi làm nó choàng tỉnh. Mắt nhắm mắt mở, ngáp một cái rõ to, nó tắt đồng hồ một cái bụp và nhảy tót xuống giường làm vài động tác thể dục cho tỉnh người. Bây giờ chưa được 6 giờ mà sao trời sáng nhanh thế nhỉ. Nó tự nhủ trong bụng rồi lại bắt đầu nghe tiếng réo inh ỏi lần thứ 2 phát ra từ chị hai của nó.

Tình yêu đích thực A

- Phúc, dậy chưa em, xuống đây ăn sáng lẹ lên rồi còn đi học nè!!

- Em biết rồi chị ơi, để em đánh răng rữa mặt cái đã.

- Em đó nhanh lên đi, em là chúa lười sáng nào cũng làm mấy cái chuyện vệ sinh cá nhân lâu quá trời mất gần cả tiếng đồng hồ.

Chị hai nó vừa ngân nga bài ca cũ rich vừa chuẩn bị dọn đồ ăn sáng ra bàn.

- Chị đừng nói quá vậy chứ, có 59 phút 59 giây chứ bao nhiêu đâu oan uổng quá!!

- Hứ, dám trả treo với chị hả cưng, coi chừng chị cắt tiền tiêu vặt của cưng bây giờ!!!

- Á á, em không nói nữa. Mà chị đừng có ca cẩm điệp khúc nhàm chán đó được không, có ngày em phải nhập viện quá.

- Biết vậy sao không làm lẹ lẹ lên để chị đây phải nheo nhéo cái miệng vì mày hả??

Chị hai nó vẫn không có dấu hiệu dừng lại trong khi đang dọn cái đĩa opla cuối cùng ra bàn ăn.

- Thì em đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đây nè. Nhanh như gió nó đứng trước mặt chị với một bộ đồng phục tinh tươm gọn gàng. Áo sơ mi trắng để trong chiếc quần tây đen rất ra dáng chàng trai mới lớn. Còn cái đầu được chải tóc một mái rất hợp thời trang. Nó làm nhanh với tốc độ chóng mặt chỉ đơn giản không muốn nghe thêm lời than vãn nào từ chị hai nó nữa.
Chị nó xuýt xoa:

- Í cha, chị có nhìn nhầm không vậy? Hôm nay em trai của chị sao mà từ một con vịt xấu xí biến thành chú thiên nga đực trông đẹp rạng ngời quá vậy ta?

- Ăc ặc, Gì mà thiên nga đực, em trai của chị 100% đấy chị hai đáng ghét ơi.

Nó vừa nói vừa đưa tay vuốt vuốt tóc giống kiểu mấy anh chàng quảng cáo dầu gội đầu.

–Thấy em giống Jang-Đông-Gun không nè?

Chị hai nó bỗng nhiên sặc sụa dữ dội.

- Thấy em giống eo-chang-hi hơn thì có.

- Chị đó dám chọc em hả? %%$%^$%^%&^%$....

Hai chị em nó vẫn lời qua tiếng lại như thế hàng ngày hàng giờ thâm chí có khi phải tính đến giây bởi sự vắng mặt thường xuyên của ba mẹ nó. Chị nó tên Trần Thị Ngọc Trâm, ra trường đã được hơn 2 năm. Trước đây, chị nó học đại học Sư Phạm và sau khi tốt nghiệp loại xuất sắc một cách thuyết phục, chị nộp đơn vào trường mà nó đang học để làm giáo viên dạy môn Tiếng Anh.

Nó ngưỡng mộ chị lắm nhưng đang tiếc thay, nó lại học dở môn Anh Văn mới đau chứ. Cả nhà nó chẳng ai có thể lý giải được điều này. Quay trở lại ngôi nhà màu hồng thắm xinh xắn có hai chị em dễ thương đang đàm đạo với nhau. Nó còn đang bận vừa đấu khẩu vừa thi ăn sáng với chị hai thì chợt nghe giọng một đứa con trai gọi í ới ngoài cổng.

- Phúc ơi có nhà không, chuẩn bị đi học chưa thế?

Một giọng con trai quen quen. Nó thò đầu ra ngoài để xem bóng dáng ai. Hóa ra là Đức, bạn học thời trung học và 2 năm phổ thông đây mà. 3 tháng hè vừa qua, Đức về quê ngoại với ba mẹ của nó để mình Phúc trên đây xoay như chong chóng với lịch học thêm dày khủng khiếp. Đã vậy chị hai nó còn hùa theo ba mẹ cho nó ôn luyện thêm mấy cái môn cầm kì thị họa nữa chứ. Tất cả cũng tại cái nguyện ước cao cả của mẹ nó là muốn thằng con quý tử của mình trở thành người hoàn hảo nhất.

À mà quên chưa giới thiệu với mọi người nó tên Phúc, họ tên đầy đủ là Trần Hồng Phúc, năm nay sắp 18 cái xuân xanh rồi. Hiện nó đang chuẩn bị bước vào năm cuối cấp. Nhà nó và nhà thằng Đức nằm sát gần nhau. Hai đứa nó trở nên thân thiết từ khi gia đình thằng Đức chuyển về đây sống và từ đó cả hai nhà trở thành hàng xóm láng giềng. Hôm nào tối lửa tắt đèn là đều mò mẫm qua nhà nhau. Nó và Đức chơi thân từ năm lớp 6.

Và cho đến bây giờ cả hai đứa quấn quýt với nhau như hình với bóng, làm gì ăn gì đi đâu cũng phải có nhau mới chịu được. Và hôm nay cũng thế ngày đầu tiên của năm học lớp 12, Đức cũng chịu khó qua nhà rủ nó đi học.

- Đức đó hả, chờ tí nha Phúc đang ăn sáng sắp xong rồi nè. Chưa nói hết câu nó nhanh tay bỏ nốt miếng bánh mì kẹp cuối cùng vào miệng và vội vàng xách cặp ra ngoài cổng.
Chị hai nó nói với theo:

- Ê thằng nhóc kia, không chào chị hai mày đi học hả?

- Í quên, sorry chị hai, thưa chị hai khó ưa em đi học đây. Lêu lêu.

- Cái thằng trời đánh kia lát đi học về, em biết tay chị. Vừa nói, chị vừa dứ nắm đấm về phía nó.
Bỏ lại sau lưng lời đe dọa của chị hai, nó tót lên xe thằng Đức và cả hai bắt đầu khởi hành đến ngôi trường thân yêu.

Ngồi đằng sau xe máy của Đức, nó bắt đầu hỏi chuyện tới tấp.

- Trời ơi, lâu rồi mới gặp lại Đức đó nha. Mới có 3 tháng mà trông Đức khác hẳn luôn.

- Sao mà khác, thấy Đức đẹp trai hơn chứ gì. He he

- Không dám đâu thấy đen hơn và xấu hơn đó chứ. Lêu lêu

- Ê, dám chê người ta hả coi chừng tui cho đi bộ bây giờ à.

- Sorry, nói chơi thui mà. Tại người ta thấy sao nói vậy thui chứ bộ.

- Hứ lại còn nói thế nữa. Tại mấy tháng hè Đức về quê ngoại chơi, suốt ngày chạy long nhong ngoài đường biểu sao không đen cho được. Lại còn đi tắm ao tắm suối, thả diều…nên mới thành ra như vậy nè. hix hix..

- Ui chao sao mà Đức sướng thế, chẳng bù với Phúc phải ở nhà học thêm dồn dập luôn lại còn vật lộn với mấy môn luyện thanh vũ đạo túi bụi nên sau 3 tháng hè còn có mấy chục kí lô nè. Hu hu…

- Ha ha có gì đâu đó là quy luật đánh đổi mà bạn. Muốn trở nên giỏi dang thành tài thì bây giờ phải nai lưng ra học thôi.

- Đức triết lý dữ quá ta, cạo đầu đi lên núi tầm sư học đạo được rồi đấy. he he
Vừa nói xong, nó bị thằng Đức quay lại kí vào đầu một cái rồi vọt xe thật nhanh làm nó giật bắn phải ôm chặt lấy Đức.
-
Ê chạy xe gì nhanh quá vậy ông nội, coi chừng bị công an phạt thì đừng trách sao gặp xui nha. Đã vậy lại còn kí đầu tui nữa không sợ tui trả thù sao. Nó vừa nói vừa xoa xoa đầu giả bộ như là bị đau lắm.

- Ai biểu dám bảo Đức cạo đầu làm chi. Đáng đời lắm.

Thế là chỉ trong 20 phút ngắn ngủi đến trường mà hai đứa nói không biết bao nhiêu là chuyện làm mọi người chạy xe trên đường đều dòm tụi nó giống như sinh vật ngoài hành tinh vậy.
Thoắt cái cũng đã đến cổng trường. Đức dừng xe lại rồi bảo Phúc đợi trong khi nó dắt xe vào bãi gửi xe.

Phúc nhìn toàn cảnh ngôi trường mà lòng háo hức rộn ràng. Sau ba tháng hè, trường của nó đã khoác một bô cánh mới. Những tầng lầu và hàng rào được tu bổ lại trông đẹp hơn rất nhiều. Mùi nước sơn mới phảng phất trong nắng sớm. Không còn những bãi cỏ um tùm mà thay vào đó là những hàng cây con thẳng tắp. Hàng ghế đá cũng được xếp ngay ngắn dọc hai bên sân trường. Ở chính giữa bố trí cột cờ cao chót vót, hình như lá cờ cũng đã được thay mới.

Đang mơ màng ngắm cảnh thì nó chợt giật bắn mình bởi tiếng còi xe vang rền ở phía sau lưng. Quay lại thì thấy 2 tên con trai sành điệu đang ngồi chễm trệ trên chiếc xe tay ga bóng loáng, tay vẫn vặn ga inh ỏi mặc dù đã dừng lại. Nhìn từ khoảng cách 10m mặc dù không rõ lắm những vẫn thấy được đứa cầm lái. Chưa kịp rủa thầm hai đứa hầm hố kia thì Đức đã ở bên cạnh nó từ lúc nào.

- Này nhìn gì mà chăm chú quá vậy? Đức vỗ vai nó hỏi.
Nó lại giật mình thêm lần nữa.

- À không có gì đâu, sao mà Đức đi lâu thế làm Phúc đứng đợi mỏi chân muốn chết.

- Chờ có tí thui mà cũng kêu ca nữa, thôi để Đức bế Phúc vào lớp luôn nha cho khỏe.

- Thôi thôi bộ Đức muốn Phúc trở thành người tàn phế hả đáng ghét.

- Chứ không phải đang thèm thuồng khao khát lắm hả ha ha.

Nghe vậy nó tức mình lấy cặp đập liện hồi vào lưng thằng Đức khiến nó phải ù té chạy vào trường. Nó cũng chạy theo sau miệng la oai oái làm náo động cả sân trường ngày đầu năm. Và nó vẫn vô tư không để ý rằng 2 thằng con trai lúc nãy đang chăm chú nhìn tụi nó bằng ánh mắt ma mãnh.

Chapter 02: Người bạn mới (Newcommer)

Bước vào lớp học vừa đúng lúc tiếng chuông reo báo hiệu giờ vào lớp.
Nó và Đức bước xuống chỗ ngồi quen thuộc tận dãy bàn cuối. Hôm bữa tựu trường cô giáo chủ nhiệm có thông báo là vẫn giữ nguyên đội hình lớp 11A2 năm ngoái và đặc biệt là trong năm học 12 này sẽ có một người bạn mới chuyển vào lớp. Nghe đến điều này là cả bọn trong lớp rú lên khủng khiếp. Tiếng xì xào bàn tán không ngớt khiến cô giáo phải đạp bàn thì tụi nó mới chịu yên. Như đã phân công năm cũ, năm học này, các chức vụ trong lớp vẫn giữ nguyên không có gì thay đổi. Nó vẫn làm lớp trưởng, con Trang làm lớp phó học tập và thằng Tiến làm lớp phó hạnh kiểm kiêm bí thư Đoàn.

Nói về ban cán sự lớp một chút. Con nhỏ Trang cũng là hàng xóm của nó. Nhà của Trang đối diện với nhà nó cách nhau một con đường. Hai đứa cũng từng học chung với nhau từ năm lớp 6. Có thể nói bộ ba Trang, Đức, Phúc nổi tiếng khắp trường khi chuyên môn của từng đứa bù đắp cho nhau. Toán nó giỏi nhất, rồi đến đức học giỏi nhất môn Lý và cuối cùng Trang lại giỏi nhất môn Hóa. Nhưng tuyệt nhiên các môn còn lại 3 đứa này lại không giỏi mấy nên chúng không có cửa bước vào lớp 12a1 đứng đầu trường. Còn thằng Tiến thì nổi tiếng với cái tính nóng như lữa và tướng tá như hộ pháp của nó. Tuy học không giỏi lắm nhưng nó rất nhiệt tình với các phong trào đoàn hội trong trường.

Quay trở lại thời điểm hiện tại. Lúc này cô giáo chủ nhiệm đã có mặt ở lớp. Cô tên Thanh từng chủ nhiệm lớp 11a2 cũ của nó. Cô rất hiền và dạy rất có nghề. Mặc dù chịu trách nhiệm dạy môn sử nhưng bằng tuyệt chiêu giảng dạy “lấy nhu thắng cương” và giọng nói ngọt như mía lùi của cô thì lịch sử Việt Nam và Thế giới không còn khô khan nhàm chán mà trở nên sinh động thú vị, thu hút lớp chúng nó vào bài giảng rất nhiều.
Đặt cặp da xuống bàn giáo viên, cô Thanh nói với lớp chúng nó bằng chất giọng êm đềm xưa nay:

- Hôm nay lớp chúng ta có một thành viên mới như cô đã nói với tụi em hôm tựu trường. Vừa nói, cô vừa ngoắc ngoắc tay về phía cửa lớp.

- Em Hậu vào đây đi. Cô xin giới thiệu đây là bạn Nguyên Công Hậu, học sinh mới chuyển vào lớp chúng ta.

Cả lớp nó ồ lên một cách man rợ nhất là các nàng mê trai vì cái bạn học sinh mới này trông đẹp trai hết sức, có thể dự báo sẽ trở thành hotboy của trường trong một tương lai gần. Phúc nhìn tên này rất tỉ mỉ lia từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên. Sao tên này trong quen quen, hình như là một trong 2 thằng con trai lúc nãy khi nó còn ở cổng trường thì phải. Theo con mắt của nó thì đứa tên Hậu này có một vẻ đẹp theo kiểu công tử con nhà giàu quyền thế. Hắn để đầu đinh, tóc vuốt dựng đứng trông rất sành điệu. Đã vậy cậu ta lại còn gắn thêm đôi bông tai sáng choang làm cứ như là người mẫu đi học không bằng. Sao nhà trường lại có thể chấp nhận bộ phục trang dị hợm này nhỉ. Cô Thanh tiếp tục đập bàn để át tiếng ồn ào phía dưới.

- Các em chú ý nè, từ này em Hậu là thành viên của lớp chúng ta, có gì các em hãy giúp đỡ bạn Hậu trong năm cuối cấp này nhé. Bây giờ để cô sắp xếp chỗ ngồi cho em. Nói đoạn, cô bảo thằng Đức:

- Đức, em có thể chuyển sang ngồi cạnh em Trang được không, để Hậu ngồi gần em Phúc có gì Phúc dễ chỉ bảo giúp Hậu làm quen với lớp hơn nhé.

Con Trang nãy giờ đang nín thở ngắm trai đẹp bỗng rú lên kinh hãi.

- Được đó cô ơi cho bạn Đức đẹp trai qua bên chỗ em, chỗ này đang cần tuyển trai đẹp nè.

Hảaaaaaaaaaaa. Nó có nghe lầm không. Sao cô nỡ để tên hoa hòe này ngồi gần nó vậy trời. Sau một hồi đôi co thuyết phục năn nỉ van xin cô vô ích, nó đành chấp nhận sự thật phũ phàng. Thế là cả Đức và Phúc đều nhăn nhó khó chịu trước quyết định không thể nào chống cự của cô Thanh. Sau gần 5 năm ngồi chung bàn với nhau thì cuối cùng tụi nó cũng phải nói lời biệt ly bởi cái thằng lạ hoắc lạ hươ không biết từ nơi nào rớt xuống.

Vị khách mới đi xuống bàn cuối đặt mông ngồi xuống ghế một cái phịch, tỏ thái độ thờ ơ trước sự ngỡ ngàng của Phúc. Nó chau mày nhìn tên con trai đáng ghét kế bên rồi lấy tập ra học môn đầu tiên của năm học mới. Trong khi đó phía bên kia bàn là ánh mắt hình viên đạn chĩa thẳng vào thằng Hậu vẫn đang huýt sáo vu vơ khiến không gian càng trở nên ngộp thở hơn. Đang cắm cúi chép bài thì người bạn mới hỏi nó một câu xanh rờn:

- Da bạn trắng như da con gái ấy nhỉ? Sài kem dưỡng da gì thế?
Nó còn đang há hốc miệng thì một câu nói nữa gội vào đầu nó một gáo nước lạnh:

- Nếu bạn mà là con gái thì tôi cua bạn ngay.

- Cái gì?!!? Nó gầm lên nho nhỏ như không muốn cô nghe thấy.

- Đồ vô duyên, bạn thần kinh à? Tui như thế nào kệ tui mắc mớ gì đến bạn. Nó nổi sung.

- He he, ý bạn nói tui vô tư duyên dáng hả? Cám ơn đã khen nha, mình thấy sao nói vậy thui à. Mà bạn dễ thương thật chứ bộ, có gì lát ra ngoài uống nước với mình nha. Hậu nói mà chớp chớp mắt khiến nó tức muốn sùi bọt mép.

- Còn lâu, không thèm đi chung với thứ vô duyên.

Nói xong nó hướng mắt về phía bục giảng như không muốn nghe thêm lời nào từ cái miệng thúi quắc đó nữa. Trong lúc này thằng Đức vẫn theo dõi cuộc nói chuyện của bọn nó và trong mắt chàng hình như có hai cục lửa đỏ lòm đang rừng rực cháy. Còn con Trang vẫn cứ cười bẽn lẽn lấy le với hot boy Đức nhà ta.

Buổi học đầu tiên kết thúc với những xáo trộn nho nhỏ nhưng đủ làm cho nó phải choáng váng chới với. Không hiểu sao cô Thanh lại muốn cái tên Hậu kịch cỡm vô duyên đó ngồi gần mình nữa. Đúng là sao quả tạ chiếu xuống đây mà. Kể từ hôm nay, nó phải xa thằng Đức yêu quý, không biết nó có chịu nổi hay không đây.

Chapter 03 : Người bảo vệ

Trên xe về nhà, thằng Đức cất giọng buồn buồn tâm sự với nó.

- Coi bộ chúng ta phải ly biệt từ giây phút này hay sao hả Phúc?

- Làm gì đến nỗi, Đức nói nghe ghê quá à chỉ là chúng ta không ngồi chung bàn nữa thôi mà. Mà cô cũng ác thiệt đó nỡ lòng nào chia cắt chúng ta một cách thẳng thừng như vậy.

Đức ngậm ngùi giả bộ sụt sùi.

- Ờ đúng rồi, không còn ngồi gần Phúc nữa từ nay biết kiếm ai chỉ Toán cho Đức đây. Hức hức

- Hơ hơ, Đức chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi à. Giận Đức luôn, 15 phút sau chơi tiếp.

Nghe xong Đức cười khì rồi tăng ga làm nó giật mình ôm ghì lấy Đức. Nó bực mình đấm vào lưng Đức thùm thụp khiến cậu la oai oái. Đức giảm ga lại vội vàng nói:

- Sơ ri, sơ ri. Nói chơi thui mà. Làm gì mà lồng lộn dữ vậy. He he

Nó cúi mặt xuống nói lí nhí trong họng mấy câu.

- Chỉ là không ngồi chung thôi mà. Thời gian còn lại tha hồ mà bên nhau.

- Đức chỉ sợ là Phúc bị tên Hậu đó ngồi gần bỏ bùa mê thuốc lú rồi Phúc bỏ rơi Đức thì sao.

- Không có chuyện đó đâu. Tên đó nhìn đã thấy ghét rồi. dù nó có đẹp cỡ nào cũng không bằng Đức đâu.

- Hihi. Thiệt không đó. Có thì nói nha, Đức nghi lắm. Phúc có cái tật chuyên môn thích sài đồ mới rồi dục hàng cũ vào thùng rác lắm.

- Ê ê ông nội vô duyên quá người chứ có phải đồ vật đâu mà ông đem ra so. Pó tay với Đức luôn đo.

- Thì Đức chỉ giả dụ vây thôi mà. Mà Phúc hứa với Đức đi. Cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra thì hãy luôn coi Đức là người quan trọng nhất nhé. Hãy cho Đức bảo vệ Phúc suốt đời nhé.

- Đức nói gì đâu không à. Thì ngót nghét 5 năm nay, tui là nô lệ của Đức luôn quanh quẩn bên cạnh không chứ đâu.

Tuy nói lẫy vậy thôi nhưng mặt nó đỏ ửng lên khi nghe Đức nói những câu lãng mạn như thế. Nó hạnh phúc áp mặt vào tấm lưng rộng của Đức. Mùi mồ hôi thoang thoảng làm nó cảm thấy ấm áp vô cùng. Trưa nay dù trời nắng gay gắt nhưng nó vẫn cảm thấy thật dễ chịu. Còn Đức thì cũng đang cười tủm tỉm trên môi và cảm nhận vòng tay bé nhỏ của cậu bạn.

Từ những ngày đầu quen nhau, nó thấy Đức vừa là người bạn thân vừa là người bảo vệ luôn che chở nó mỗi khi nó gặp chuyện gì nguy hiểm. Những lúc nó bị mấy đứa côn đồ trong trường bắt nạt là Đức sẳn sàng chạy tới cứu nguy cho nó. Dường như có một sợi dây linh cảm trực giác kết nối Đức và nó nên mấy tên kia chưa kịp làm gì là đã ăn chưởng của Đức rồi. Cậu dùng món võ Karatedo lợi hại để dạy cho bọn chúng một bài học. Rồi có những lúc nó bị té ngã hay mệt mỏi là có ngay Đức bên cạnh chăm sóc quan tâm. Ngay cả mỗi ngày đi đến trường, nó cũng có tài xế riêng là thằng Đức đáng yêu, ngoan ngoãn chấp nhận công việc này mà không một lời than vãn. Chỉ có điều lạ là nó lại bị chính thằng Đức ăn hiếp và biến nó thành của riêng lúc nào không biết. Dần dà rồi nó cũng quen và chấp nhận sự đánh đổi này.

Đức và nó thân nhau như hình với bóng như thế đấy nhưng không hiểu tại sao hai đứa lại không dám ngõ lời với nhau những cảm giác thật trong lòng. Tuy lúc nào cũng gần gũi nhau nhưng tuyệt nhiên không ai có thể thổ lộ tình cảm trước đối phương nên đành bất lực giấu kín nó trong lòng. Tuy nhiên kể từ khi xuất hiện tên Hậu đáng ghét kia thì Đức mới bắt đầu lo lắng cho tình cảm lặng thầm của tụi nó.
Về Đầu Trang Go down
 
Tình yêu đích thực
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HỘI ĐÀO HOA ĐỘC THÂN GIA LAI :: Thư giãn và Giải trí :: Truyện đọc-
Chuyển đến